Nàng ta bưng chén lên, xới ít cơm, thấp giọng nói: "Tô Nha Béo cũng thật là, giờ này rồi còn một mình đi lên núi, không sợ gặp nguy hiểm gì sao."
Phùng Quải Tử dựng lỗ tai lên.
Nha đầu Tiểu Béo... một mình lên núi?!
Ăn cơm xong, Phùng Quải Tử liền đi ra ngoài.
Phùng Quải Tử không phải trẻ con, cũng không phải lần đầu mới tới thôn. Không ít người trong thôn nhận ra hắn.
Trịnh Lan Tú và lão Tô gia không để ý chuyện này, chỉ nghĩ là hắn đi dạo trong thôn.
Sau lão Tô gia có một con đường luôn đi về phía đông, là nơi mà người trong thôn thường đi nhặt củi.
Người gan lớn hơn chút sẽ đi lên phía trước một đoạn, đi săn, bắt cá hay đào vài loại rau dại linh tinh.
Tô Tiểu Tiểu không biết tên mấy loại rau lần trước Tô Nhị Cẩu đi đào. Nó có chút giống loại nàng đã ăn ở kiếp trước, có thể chịu rét, sinh trưởng trên tuyết, nhưng lại ngọt hơn loại mà nàng đã từng ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT