Tôn chưởng quầy không hổ là người làm ăn lão làng, nói chuyện rất thỏa đáng, đen nói thành trắng, trắng nói thành rực rỡ sắc màu mà mặt không đỏ, tim không đập.
Ông ta nào viết Thẩm viện trưởng có thái độ gì với Tô Tiểu Tiểu, tóm lại cứ thổi phồng lên là được!
Làm ăn thế nào à? Ba phần dựa vào thực lực, bảy phần dựa vào khoác lác!
Hà chưởng quầy thực sự tức muốn chết, Tôn Độc Tử không biết xấu hổ này!
Thẩm viện trưởng cũng là người có danh vọng trong thị trấn Hạnh Hoa, là tiến sĩ đề danh hai bảng, chí không đặt tại quan trường, một lòng dạy học, học trò trải khắp thiên hạ.
Ánh mắt Thích lão phu nhân nhìn Tô Tiểu Tiểu có thêm phần khẳng định.
Thực ra kể cả Tôn chưởng quầy không chém gió, Thích lão phu nhân cũng sẽ không vì Tô Tiểu Tiểu là người từ thôn quê tới mà cảm thấy đồ nàng làm ra không đáng coi trọng.
Bà cụ đến tuổi này rồi, có tiền, có thế, có địa vị, có phán đoán của riêng mình, hoàn toàn không cần sống trong cái nhìn của người khác.
Bà ấy cho rằng tốt thì là tốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play