Vân Sương nói: “Không cần nghe, ngươi là nhi tử của ta, ngươi vểnh cái mông lên là ta đã biết ngươi muốn thả cái rắm gì rồi!”
Lăng Vân: “..."
Trong viện tử.
Ba tiểu hổ chơi đến mức mồ hôi đầy đầu, Hạnh Nhi bảo bọn chúng đừng chơi nữa, đến giờ ăn cơm rồi.
Ba đứa nhỏ cất bước chạy lạch bạch về, vừa chạy được một bước thì lập tức thu chân lại, nhẹ nhàng rón rén đi vào trong.
Ba đứa nhỏ bước vào phòng, thấy Lăng Vân bước tới.
Lăng Vân hừ một cái: "Bây giờ đã nhớ ra vi sư rồi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT