Câu nói hắn vô số lần muốn kết liễu chính mình, hóa ra không phải cố ý tranh thủ sự thương hại của bà.
Nó thật sự muốn sớm được giải thoát.
Thái hậu giàn giụa nước mắt.
Nam Cương Vương nói: "Mẫu hậu, người đừng nghe đám người này nói bậy!”
Tô Tiểu Tiểu thờ ơ trào phúng nói: "Người nói bậy không phải ta, mà là ngươi! Nói đến bệnh của ngươi, Trình Tô bất tài, chỉ hiểu một ít về thuật Kỳ Hoàng, ta đọc qua hồ sơ bệnh án của ngươi rồi, thật ra ngươi không hề bị bệnh gì cả! Ngươi không cần lấy máu của huynh đệ ruột mình làm thuốc dẫn, căn bệnh mà ngươi mắc phải chính là tâm bệnh”
"Chắc ngươi nuốt không ít đau khổ ở dân gian đâu nhỉ, khi nghe nói mình là đệ đệ của đương kim thiên tử, mới đầu có phải rất vui mừng không? Nhưng vui xong rồi, tâm lý của ngươi dần trở nên méo mó. Ngươi đang suy người bị vứt bỏ tại sao lại là người mà không phải hắn? Ngươi bắt đầu ghen tị, cũng bắt đầu hận hắn. Ngươi muốn giết hắn, nhưng lại cảm thấy như vậy quá thoải mái cho hắn, không bằng trả lại hắn gấp mười gấp trăm lần những gian khổ mà ngươi đã chịu ở dân gian, khiến hắn sống không bằng chết, trả thù như vậy mới vui. Đó ác niệm của ngươi."
"Nhưng nội tâm của ngươi lại rối bời không thôi. Hắn là ca ca của ngươi, chuyện lúc trước hắn không phải là người đưa ra lựa chọn. Ngươi xuất hiện có mục đích, hắn lại hoàn toàn tin tưởng ngươi, bảo vệ ngươi. Giết một ca ca như vậy sẽ khiến lương tâm ít ỏi của ngươi bị giày vò. Vì vậy ngươi nghĩ, thế thì để cho hắn sống, ít nhất hắn còn sống, ta không giết hắn, đây là lòng nhân từ của ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT