Mỵ Cơ khó hiểu: “Sao lệnh bài gia chủ của Trình gia lại ở chỗ này? Đừng nói với ta là Tạ Vân Hạc đưa ngươi đẩy nhé.”
“Trình Tang cho.” Tô Tiểu Tiểu kể lại nguyên văn những gì mà Trình Tang nói
Mỵ Cơ khiếp sợ: “Từ từ, trước khi Trình lão thái gia lâm chung, bé gái kia đã qua đời rồi, vì sao ông ấy còn muốn nói lệnh bài gia chủ chỉ có thể để lại cho Vi Vi? Trên đời này đã không còn Vi Vi nữa rồi.”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Nếu cả đời đều không đợi được Vi Vi, vậy thì cả đời này đều không giao lệnh bài gia chủ ra ngoài, ý của Trình lão thái gia hẳn là như vậy. Để bà ấy vĩnh viễn giữ lấy lệnh bài gia chủ.”
“Trình lão thái gia đúng là một người tuyệt diệu.” Mị Cơ bội phục tự tận đáy lòng: “Ngày nào mà Tạ Vân Hạc và Trình Liên còn không chiếm được lệnh bài gia chủ, bọn họ nhất định phải giữ lấy mạng sống của Trình Tang. Ngay cả đứa cháu gái đã chết cũng dùng để lấy cớ, Trình lão thái gia thật đúng là dụng tâm lương khổ”
*Dụng tâm lương khổ: dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đối với người đã điên mất như Trình Tang mà nói, chỉ có nói như vậy mới hiểu quả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT