Lãnh Khuê trợn mắt giận nhìn: "Ngươi đừng có châm ngòi quan hệ Đại Chu chúng ta!"
Thác Bạt Liệt trào phúng cười: "Chậc chậc, Lãnh đại tướng quân, mọi người đều là người thông minh, ngươi ở chỗ ta thì cần gì phải diễn nữa? Ngươi không muốn Tần Thương Lan chết, mà phải mang đi tất cả lương thảo, để ông ta ở tri trấn đói bụng? Đã qua bốn ngày bốn đêm, không bằng chúng ta tới đoán xem, mạng của Tần Thương Lan còn ở đây không?"
Lãnh Khuê uy nghiêm lạnh băng mà nhìn ông ta.
Thác Bạt Liệt cười nói: "Lãnh đại tướng quân, ta chỉ cho ngươi thời gian ba ngày suy xét, ba ngày sau nếu ngươi không cắt vài toà thành trì này nhường cho Bắc Yến, mười vạn đại quân Bắc Yến ta tất san bằng Ung Thành! Giết sạch mỗi một tướng sĩ biên quan Đại Chu!"
Lãnh Khuê siết chặt nắm tay.
Trên đường trở về, Lãnh Khuê giục ngựa đi tuốt ở đàng trước, nghĩ đến điều kiện Thác Bạt Liệt đưa ra, vẻ mặt của ông ta hơi ngưng trọng.
Tướng lãnh tâm phúc của ông ta giục ngựa đi theo bên người ông ta, nhìn ông ta một cái, hỏi: "Đại tướng quân, ngài là đang lo lắng ba ngày sau đại quân Bắc Yến sẽ công thành sao? Chúng ta chỉ có năm vạn binh lực, sớm biết vậy, không cho Tần Thương Lan và Tô Mạch nhiều binh lực như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play