Xa phu nói: "Chủ nhân ghét hài tử nhất, bởi vì hài tử đều rất ồn!"
"Nó không ồn!"
Đôi tay người bán rong giơ Vệ Hi Nguyệt: "Thật sự, từ lúc ta bắt nó đến bây giờ, cũng chưa khóc một tiếng, ta nghi ngờ nó là người câm! Không chừng... Lại là người câm ngốc."
Xa phu đánh giá Vệ Hi Nguyệt trên dưới, Vệ Hi Nguyệt cũng nhìn thẳng gã ta, ánh mắt thanh triệt, hơi ngốc, không sợ hãi chút nào.
Vậy nếu không phải lá gan lớn hơn trời, thì chính là tên ngốc.
Xa phu cũng không cảm thấy một tiểu nha đầu ngây ngốc sẽ là người vế trước.
"Dẫn đi đi!" Gã ta nói, vừa ngốc vừa câm, hẳn là sẽ không ồn đến chủ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT