Ba đứa nhóc không có ý thức nào của con tin, to gan, năng lượng nhiều đến nỗi chó nhà bên cạnh bị họ làm ồn ào đến tự kỷ.
Nam Dương Vương ngồi trên ghế, ánh sáng mờ ảo bao trùm gần hết thân hình ông ta, khiến cho ông ta toát ra một khí thế lạnh lùng và nham hiểm.
"Mọi việc ở kinh đô vẫn ổn chứ?" Nam Dương Vương hỏi.
Từ Khánh bẩm báo: "Gần đây Tiêu Độc Nghiệp không được sủng ái, Tiêu Trọng Hoa tiền đồ vô lượng. Tuy Cảnh Tuyên Đế không sủng ái người con trai này, nhưng vì hắn ta lập được công lao nên phải ban thưởng. Tiêu Thuấn Dương từ rừng đào trở về khá im lặng, bây giờ người Cảnh Tuyên Đế vừa ý nhất có lẽ là hắn ta."
Tục ngữ có câu, cây to đón gió lớn, thỉnh thoảng im lặng cũng không phải là chuyện gì xấu.
Nam Dương Vương không có ý kiến gì, chỉ vào ba đứa nhóc ở bên ngoài: "Bọn nhóc kia là sao thế?"
Từ Khánh thành thật nói: "Vệ Đình bị thương ở Thanh Châu, được Tô Thừa đón về, đón thêm ba đứa con trai của hắn về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT