Nàng cất gương, ho nhẹ một tiếng, liếc nhìn bốn đứa trẻ đang chơi xếp gỗ bên cạnh, vô tình thở dài: "Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt bọn Đại Hổ đã ba tuổi, nếu Nam Dương Vương còn sống, nhìn thấy bọn chúng ông ấy nhất định sẽ rất vui mừng."
Vệ lão thái quân cũng nhìn bốn đứa trẻ, thấy bọn chúng chuyên tâm chơi đùa, không chú ý đến cuộc nói chuyện của người lớn, hỏi: "Sao đột nhiên lại nhắc tới chuyện này?"
"À, lúc trên đường trở về có nghe Lục ca nói một hai câu." Tô Tiểu Tiểu đổ thừa mà không hề áy náy.
Vệ lão thái quân lại ghim lão Lục trong lòng, thầm nghĩ đang yên đang lành nhắc đến chuyện này để làm gì, lỡ như để bọn trẻ nghe được thì sao?
"Con muốn cưỡi ngựa!"
Tiểu Hổ nghĩ cái gì là muốn cái đó, chạy lon ton ra ngoài.
Đại Hổ châm chọc em trai: " Lần nào đệ cũng như vậy, đánh không thắng là bỏ không chơi nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play