Chùa miếu ở trên đỉnh núi, ban đêm gió núi tùy ý, thổi tóc đen và y phục của Bạch Hi Hòa tung bay.
Vì là đêm khuya, Bạch Hi Hòa không mặc cung trang, cũng không có bất kì búi tóc phức tạp gì, chỉ đơn giản dùng một cây trâm bạch ngọc cài vào.
Tiểu Doãn Tử là thái giám, không có gốc rễ của nam nhân, tuy là như thế, hắn ta vẫn cảm thấy chủ tử nhà mình là thật đẹp, là tiên trong tranh, là mị trong núi, là thần nữ ngã xuống phàm trần.
Nhưng mà với một nữ nhân không nơi nương tựa mà nói, mỹ mạo có khi đều không phải là một chuyện tốt.
Chùa miếu ban ngày náo nhiệt bất phàm, giờ phút này trống vắng mà buồn tẻ.
Bạch Hi Hòa bước chậm ở trên đường nhỏ đá xanh dài dòng, bất tri bất giác đã tới cửa sau chùa miếu.
Bà ấy nhìn cửa gỗ đóng chặt kia, thật lâu chưa động bước chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play