Bốn đứa xách áo mưa như xách váy công chúa, hai tay xách lên chạy vội lại chổ tiếng hét,
Tới nơi cảnh tượng hoảng loạn, giỏ đựng ốc văng tán loạn, mấy con ốc nhân cơ hội bò đi, còn Nhật Nguyên thì bị té, ngồi bệt xuống đường đi nhỏ, một chân cắm xuống bùn lầy.
Mắt nó trừng to há hốc nói, “Vãi vãi thật tao...tao vừa thấy con rắn thân xanh lá mà to vãi chưởng, mẹ nó, hên là nó bò đi không thôi tao đứng tim ch.ết tại chổ”
Mấy đứa tưởng chuyện gì lật đật chạy qua, nghe được thế thì cười mỉa mai: "này thì đi một mình, này thì đi riêng, đi tiếp đi cùng lắm gặp 1 đôi rắn nữa chứ gì đâu", Bảo An bồi thêm dầu vào lửa,
Nhật Nguyên nước mắt ngắn nước mắt dài quay đầu nhìn tụi nó, bất chợt nước mắt hóa thành tiếng cười khà khà, nhóc ôm bụng nằm luôn xuống đường bờ ruộng, cười lộ ra nguyên hàm răng trắng, giữa đêm đen tiếng cười như được phóng đại lên 4 lần…
Cả đám trố mắt nhìn thằng khùng này cười tới khó thở, thì mặt nhau , rồi cung tham gia cuộc thi cười cùng Nhật Nguyên luôn.
Đứa này dính bùn đầy mặt, đứa dính bùn nguyên người hơn nữa đứa nào đứa nấy cũng là lần đầu đi bắt ốc, kỉ niệm thật đáng nhớ,…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play