Bốn đứa nhận được ánh mắt cháy bỏng từ các bạn học bên dưới, bọn họ hiện tại giống nhau đám khỉ trong đoàn xiếc,
Nhan sắt người này đẹp hơn người kia, mỗi người mang một nét đẹp riêng, nhưng vết bẩn kèm vết thương trên người họ làm tôn lên nét đẹp kiểu phá phách.
Đám nữ sinh hú hét trong lòng, kiếp này được ngắm trai đẹp trước mặt thế này đã mãng miện rồi.
"M.ẹ nó, sao Bảo An của tao dễ thương mà kiểu ăn chơi thế này, ch.ết ch.ết mê quá. "Có một đứa con gái không kìm nổi giọng hơi to, nhưng trong bầu không khí im lặng này lại vang đến lạ, âm thanh truyền từ giữa lớp ra toàn bộ lớp.
Cô sượng trân nằm úp xuống bàn từ ngẫm nghĩ có nên về nhà không chứ chục quá.
Tất nhiên, cả lớp nghe được thì nhân vật chính của câu nói ấy cũng nghe được, cậu nhướng mày nhìn nhỏ. Nhưng nhỏ đã nằm úp xuống không màn cuộc sống nữa.
Người bên cạnh nảy giờ cứ nghịch ngón tay cậu cũng ngước lên, hỏi :"ai nói đấy" giọng anh hơi đang thời kì bỡ giọng nên hơi trầm, mang theo chút chút khàng khàng, giọng nói khiến đối phương không làm lơ được .
Một cánh tay thò lên, nữa sinh giọng điệu yếu ớt nói : "em sai rồi mấy anh, em không nên nói thế" cô nói nhưng mặt cô cố giấu hết mức có thể.
Minh Khang giọng trầm lặng nói: "tôi có cấm cậu nói chuyện đâu, nhưng cậu nói sai, nhóc này là của tôi!" , giọng điệu anh không còn cảm giác lấn áp nhưng nảy nữa, hắn cười hề hề,..
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT