Dịch: Phi Phi
Bạch Cốt ngẩn ngơ nhìn hắn, bàn tay đang định vén rèm đụng phải ngực hắn, đầu ngón tay có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của hắn qua lớp quần áo. Nàng lập tức rụt tay lại như bị bỏng, rủ mắt ôm ngôi nhà nhỏ trong lòng đợi hắn nhường đường.
Nào ngờ người trước mặt chẳng có ý muốn nhường đường chút nào. Nàng nhướng mắt đối diện với hắn, ánh mắt kiên định nhìn nàng vô cùng nghiêm túc, dường như chỉ một cái liếc mắt là có thể đi guốc trong bụng nàng.
Nàng bị nhìn chăm chú có phần hoảng hốt, bất chợt bối rối thấp giọng nói: “… Huynh có thể nhường đường không, ta muốn tìm người”.
Tần Chất thấy người sống sờ sờ đứng trước mặt mình liền không nhịn được lưu luyến nhìn thêm mấy lần. Hắn nhớ thương nàng, trông mong nàng lâu như vậy rồi, dĩ nhiên sẽ không muốn rời xa nàng dù chỉ một khắc. Nghe thấy nàng nói, trái tim hắn cũng muốn hóa thành vùng nước, âm thanh mềm nhẹ kỳ lạ, lời nói phát ra thậm chí còn mang theo vài phần cưng chiều, “Được”. Hắn vừa nói vừa kéo rèm lên cao, khẽ nghiêng người sang bên nhường cho nàng một lối đi nhỏ.
Bạch Bạch vội ôm căn nhà nhỏ đi qua, lối đi vốn đã nhỏ hẹp không thể vừa nổi hai người, nàng cảm thấy hình như mình đã cọ qua y phục của hắn. Ngày hè thời tiết nóng bức, y phục mỏng manh khó tránh khỏi cảm giác quá mức thân mật, huống chi hắn còn đang vén rèm vải trên đầu nàng, tình cảnh lúc này trông rất giống nàng vừa chui ra khỏi lòng hắn. Hơi thở hai người vô thức đan xen, tự nhiên cũng sinh ra vài phần mập mờ ái muội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT