Trong lớp học, tiếng cười đùa của những đứa trẻ vang vọng khắp phòng. Các bé chạy nhảy, cười giỡn, vô tư tận hưởng từng phút giây. Nhưng giữa đám đông nhộn nhịp ấy, An Dương và Tô Trầm Ca lại như hai bóng hình tĩnh lặng, không hòa vào sự ồn ào.
Nhìn những đứa trẻ khác chơi đùa, An Dương khẽ nở một nụ cười nhẹ. Cậu không cảm thấy hứng thú với những trò chơi xung quanh, mà thay vào đó, ánh mắt cậu nhìn xa xăm, như đang suy nghĩ về điều gì đó ngoài tầm với của những đứa trẻ. Tô Trầm Ca ngồi cạnh, đôi mắt hắn vẫn không rời khỏi An Dương, dường như luôn trong trạng thái cảnh giác, dù vẻ ngoài thì có vẻ như chỉ đang lặng lẽ nhìn những đồ vật xung quanh.
Thỉnh thoảng, một nụ cười hay một cái nhìn trao đổi giữa hai người là đủ để làm dịu đi sự tĩnh lặng trong không gian này. Họ không cần nói nhiều, chỉ cần ở bên nhau là đủ. Từng cử chỉ nhỏ nhặt của hai người vẫn toát lên sự trưởng thành, như thể trong cơ thể bé nhỏ ấy là một tâm hồn đã trải qua rất nhiều điều.
Trong khi những đứa trẻ khác đang chơi, tranh cãi, An Dương và Tô Trầm Ca chỉ ngồi đó, bình yên và thấu hiểu nhau. Không ai trong lớp học có thể nhận ra sự khác biệt này, nhưng đối với họ, sự hiện diện của nhau là tất cả những gì cần thiết.
 
Tô Trầm Ca ngồi im trong góc của nhà trẻ, mắt quan sát những đứa trẻ đang vui vẻ chơi đùa xung quanh. Không khí trong phòng đầy tiếng cười, nhưng hắn và An Dương lại tách biệt khỏi nó. Dù không nói ra, hắn cảm nhận được sự khác biệt giữa mình và những đứa trẻ đang tận hưởng khoảnh khắc ngây thơ này.
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play