Edit Ngọc Trúc
“Vị này chính là Dung thiên sư sao?” Lâm tướng quân đưa ánh mắt cảnh giác lướt qua người Tạ Huyền Khinh, rồi lại nhìn về phía sau xe, nơi Dung Cảnh với mái tóc dài màu bạc đang bước xuống, hiếm khi lộ vẻ khẩn trương hỏi.
Với thân phận của ông ta, gần như không cần phải giữ thái độ cung kính với bất kỳ ai.
Nhưng nghĩ đến đứa con duy nhất của mình vẫn còn hôn mê trên giường bệnh, lại nhớ đến việc chỉ một mình Dung Cảnh đã xử lý xong chuyện của nhà họ Lam, trong lòng ông ta liền nảy sinh chút tín nhiệm khó hiểu với cậu, nên thái độ cũng bất giác trở nên cung kính cẩn trọng hơn hẳn.
Hơn nữa, ông ta cũng từng nghe không ít tin tức liên quan đến Dung thiên sư này từ giới huyền học tại Kinh Thị. Những vị thiên sư được ông mời đến khi trò chuyện với nhau, ngôn từ tuy mơ hồ nhưng vẫn thường nhắc tới một nhân vật như vậy trong giới huyền học.
Không làm việc đàng hoàng, cam tâm làm nghệ sĩ, đó là câu họ hay dùng để nói về Dung Cảnh. Nhưng mặc kệ những lời chê bai kia, dù không ưa gì người trẻ tuổi ấy, không một ai dám nói rằng tu vi của Dung Cảnh thấp hay thuật pháp không tinh.
Thoạt nhìn Lâm tướng quân là người quân nhân đơn giản, nhưng nếu thực sự không có khả năng nhìn người đoán ý, không đủ bản lĩnh nắm giữ nhân tâm, ông ta đã chẳng thể khống chế cả lực lượng quân đội phía dưới, từ đó từng bước leo lên vị trí hiện tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT