Edit Ngọc Trúc
Ở trong hoa viên dạo một lúc, thấy đêm càng lúc càng sâu, ánh trăng trên bầu trời càng thêm sáng rõ, Tạ Huyền Khinh liếc mắt nhìn Trần quản gia dường như đang do dự muốn đến gần, bèn hạ giọng nói:
“Tiên sinh, nên về nghỉ ngơi thôi.”
Đầu ngón tay của họ vẫn đang đan vào nhau. Dung Cảnh khi ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt Trần quản gia, theo phản xạ liền muốn buông ra.
Thế nhưng Tạ Huyền Khinh lại nắm tay cậu thật chặt, hoàn toàn không có ý định buông.
Ban đầu chỉ là phản ứng có phần ngượng ngùng, nhưng cảm nhận được sự cố chấp trong động tác của Tạ Huyền Khinh, lại nghĩ đến chuyện quá khứ anh vừa nhắc tới trong bữa tối, thần sắc Dung Cảnh khựng lại, rốt cuộc không hề gỡ tay ra.
Cứ thế, cả hai nắm tay nhau cùng quay về biệt thự. Trần quản gia chỉ thoáng liếc nhìn tay họ đang đan chặt, thần sắc bình thản như không, chỉ khẽ gật đầu chúc ngủ ngon, sau đó lặng lẽ nhìn hai người cùng nhau lên lầu, rồi mới nhẹ nhàng lắc đầu, khoé môi bất giác mỉm cười dịu dàng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT