Edit Ngọc Trúc
Sinh hồn không thể rời khỏi thân thể quá lâu.
Quãng thời gian vội vã quay lại từ Lam gia, tuy có phù an hồn hộ thể, nhưng hồn thể của Tạ Huyền Khinh vẫn yếu đi một chút, không cách nào giữ được trạng thái ổn định.
Dung Cảnh theo bản năng truyền vào một luồng linh lực, nhưng ngay sau đó đã bị Tạ Huyền Khinh khẽ giữ lấy ngón tay, giọng khẽ vang lên: “Từ từ đã ——”
Dưới lầu còn có quản gia Trần đứng đó, nhưng hiện tại Tạ Huyền Khinh đang là sinh hồn, ngoại trừ thiên sư và một số ít người có dị bẩm thiên phú, người thường căn bản không thể nhận ra sự tồn tại của anh.
Tạ Huyền Khinh đã nghiệm chứng suy đoán này khi còn ở bí cảnh Lam gia, nên lúc này đối mặt với Dung Cảnh, anh cũng không cần giấu diếm gì nữa, chỉ mỉm cười nói: “Tiên sinh bị thương rồi, vẫn nên lo cho bản thân trước thì hơn.”
Sau khi trải qua ký ức chất chồng với biết bao cảm xúc phức tạp, điều đầu tiên Tạ Huyền Khinh quan tâm vẫn là vết máu bên môi Dung Cảnh khi trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play