Edit Ngọc Trúc
Tựa hồ thấy được vẻ kiên định trong ánh mắt anh, Dung Cảnh khoác bộ trường bào huyền sắc cuối cùng cũng vươn tay, đón lấy đóa sen nhạt vừa hé nở.
Đầu ngón tay cậu trắng như tuyết, ửng phấn nhàn nhạt như lớp phấn hoa vương trên nụ sen, thanh tú đến mê người.
Tạ Huyền Khinh không hiểu sao lại muốn duỗi tay chạm thử trong khoảnh khắc ấy, muốn biết liệu đầu ngón tay của đối phương có mềm mại như đóa sen kia không.
Nhưng khi anh còn chưa kịp làm theo ý nghĩ, sâu trong ý thức đã truyền đến từng đợt đau nhức như thể có thứ gì đó trong cơ thể cuối cùng cũng không thể chịu nổi, gào thét muốn thoát khỏi trói buộc.
Hai tay Tạ Huyền Khinh đập mạnh lên mặt kính nhô ra bên cửa sổ, áo ở nhà màu xám nhạt trên người anh đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt một mảng lớn, vải dính vào da, phác họa ra từng đường cong đẹp đẽ trên cơ thể.
Chỉ là cảnh sắc ấy lại chẳng ai nhìn thấy. Toàn thân Tạ Huyền Khinh nóng rát, đau đớn đến mức gần như linh hồn cũng muốn bị lôi ra khỏi thân thể theo từng luồng chú văn kỳ quái vang vọng bên tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT