Edit Ngọc Trúc
Mạc danh kỳ diệu, Dung Cảnh tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài thoảng qua trong lời nói của Tạ Huyền Khinh.
Làn da nơi cổ mềm mại và nhạy cảm, đầu ngón tay của đối phương xuyên qua cổ áo, chậm rãi lướt qua mặt da, khiến cậu rùng mình vì cảm giác ngứa ngáy tê dại nổi lên từ đâu đó.
Ban đầu Dung Cảnh muốn nghiêng người né tránh, nhưng khi vô tình ngẩng đầu, ánh mắt lại chạm phải đôi mắt sâu thẳm ngay trước mặt đối phương — đôi mắt đen láy như hồ sâu, chứa đựng vô số cảm xúc hỗn loạn. Trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau ấy, Dung Cảnh như bị cuốn vào cơn sóng dữ gào thét bên trong mắt anh.
Cậu mím môi, cuối cùng vẫn không tránh đi động tác của Tạ Huyền Khinh, chỉ khẽ cụp mắt xuống, đáp: “Tôi biết rồi.”
Dung quốc sư xưa nay nói được làm được, đã đồng ý lời yêu cầu của đối phương, thì tự nhiên sẽ cố gắng giữ cho bản thân an toàn.
Sau khi nghe được câu trả lời của cậu, Tạ Huyền Khinh cũng mỉm cười thu tay về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT