Dung Ngọc không phải không biết đối phương áp chế sát khí trên người cậu ta chỉ để khống chế cậu ta mà thôi. Nhưng giờ đến cả việc khống chế cơ bản ấy cũng gần như sắp mất kiểm soát, đối phương ngay cả chuyện này cũng làm không xong, thật sự khiến một kẻ hợp tác nho nhỏ như cậu ta bắt đầu thấy bất an.
Có lẽ do thời gian gần đây tiếp xúc với quá nhiều thứ, lúc trò chuyện với đối phương, ngữ điệu của Dung Ngọc vô thức mang theo vài phần giống Dung Cảnh.
Đầu dây bên kia điện thoại chợt lặng đi một khắc.
Dung Ngọc theo bản năng cảm thấy bất ổn, rồi gần như ngay lập tức, cậu ta nhận ra lớp hộ thân trên người đang nhanh chóng bị xói mòn. Sát khí vốn bị cưỡng ép đè nén cũng đồng loạt dấy động, hơi lạnh như kim thép luồn vào tứ chi, khiến cậu ta trong khoảnh khắc cảm thấy khó thở.
Dù cậu ta hoàn toàn không có thiên phú huyền học, nhưng lúc này lại có thể rõ ràng trông thấy sát khí đang lượn lờ quanh người mình – ánh đào hồng nhàn nhạt pha lẫn sắc đỏ máu hỗn loạn u ám – chỉ nhìn thôi đã khiến người ta kinh hồn bạt vía.
“Tôi biết sai rồi! Tôi biết sai rồi!” Dung Ngọc chỉ trụ được nửa giây liền dứt khoát mở miệng.
Dù bản thân đã cố giữ bình tĩnh, nhưng đến lúc thực sự cất lời, bất cứ ai cũng có thể nghe ra rõ ràng trong giọng cậu ta là hoảng hốt xen lùi bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT