Hiện tại đã là cuối tháng Tám, thời tiết không còn nóng nực như giữa hè nữa. Buổi tối có chút gió heo may se lạnh. Vừa nãy Lăng Mỹ Lệ chỉ mặc một chiếc áo cộc tay và quần lửng, gió thổi qua khiến cô ta không khỏi rùng mình, đầu óc cũng tỉnh táo hơn một chút.
Vừa rồi rõ ràng là nhà của mình, dựa vào đâu mà cô ta lại bị chọc tức đến mức phải bỏ chạy, chứ không phải là đám người Vạn Kim Chi bị cô ta đuổi đi?
Lăng Mỹ Lệ tức giận đến run cả người. Cô ta dậm mạnh chân xuống đất, nhặt một cục đá bên đường lên ném mạnh sang một bên. Nhưng nếu bảo cô ta thực sự quay lại tìm Vạn Kim Chi để tính sổ thì cô ta lại không đủ can đảm.
"Ai đó? Ai lại ném đá lung tung thế? Không sợ ném trúng người khác à?"
Một giọng nữ cao, có phần kiêu kỳ vang lên. Lăng Mỹ Lệ giật mình, vội vỗ vỗ ngực. Nhưng nhớ lại hình như mình vừa mới ném đá, cô ta lại có chút chột dạ.
Ở phía xa trên con đường nhỏ, có ba người thanh niên trí thức đang đi tới, một nam hai nữ. Người nam đeo kính, trông có vẻ nho nhã, lịch sự. Hai cô gái, một người thấp, một người cao. Cô gái thấp có gương mặt tròn bầu bĩnh, trông rất đáng yêu. Cô gái cao hơn thì ngoại hình bình thường, nhưng lại có vóc dáng cân đối, trông khá có khí chất.
Bình thường Lăng Mỹ Lệ không ra đồng làm việc, mỗi ngày chỉ ở nhà ngủ nướng hoặc đi chơi với đám bạn gái thân thiết, nên đương nhiên không quen biết những người thanh niên trí thức này.
Bà Từ Ái Quyên một lòng muốn con gái mình kết giao với những người có địa vị cao hơn, đặt kỳ vọng rất lớn vào cô ta, làm sao có thể đồng ý cho cô ta qua lại với đám thanh niên trí thức nghịch ngợm, những người mà trong mắt bà chỉ là đám trai gái lông bông?
Nếu như là lứa thanh niên trí thức đầu tiên đến đây từ mười năm về trước, khi đó thỉnh thoảng vẫn có người tìm được cách trở về thành phố. Nhưng những năm gần đây, chỉ tiêu được trở về thành phố ngày càng ít đi. Bốn, năm năm liền cũng không thấy một thanh niên trí thức nào được về. Đa số mọi người đều cho rằng những thanh niên trí thức này cả đời cũng sẽ chỉ quanh quẩn ở nông thôn, sau này cũng giống như họ, phải làm lụng vất vả ngoài đồng để kiếm sống. Những đứa trẻ thành phố đó tuy biết đọc biết viết, nhưng những kỹ năng đó lại gần như vô dụng ở nông thôn. Người nào người nấy vai không vác nổi nặng, tay không xách nổi đồ, lấy đâu ra bản lĩnh để nuôi sống gia đình? Vì vậy, ở trong thôn, không có nhiều bậc phụ huynh muốn con trai, con gái mình kết hôn với những người thanh niên trí thức kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play