Nghĩ tới nghĩ lui, đời này là thích hợp nhất rồi. Độ tuổi cũng đã hợp với việc cưới xin. Hơn nữa, lúc xuyên đến đây, họ cũng đã là một đôi vợ chồng hợp pháp rồi. Tất Thiên Hữu rất muốn có một đứa con của hai người họ.
Nếu tính toán tuổi tác, thì anh ta bây giờ quả thực cũng đã đến tuổi của một người cha trưởng thành, ổn định từ rất lâu rồi.
"Một mình em thì có thể sinh con được chắc."
Phụ nữ dù có kiên cường đến thế nào đi nữa, lúc nói ra câu này cũng sẽ có hơi xấu hổ. Lăng Kiều cũng không ngoại lệ.
Cô ấy đang lùa con bò. Mẹ đã nói rằng, con đường lên trấn chỉ có một con đường chính mà thôi. Cứ men theo con đường đó, không được lủi vào những con đường nhỏ, thì sẽ không bị đi lạc. Lấy cớ là đang nhìn đường, Lăng Kiều không dám nhìn thẳng vào Tất Thiên Hữu.
"Được, trở về chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng."
Tất Thiên Hữu giúp đỡ, tóm chặt lấy sợi dây cương của con bò, rồi nắm lấy bàn tay của Lăng Kiều trong lòng bàn tay mình. Hai người im lặng, không nói một lời nào, mà lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT