Phi Túc không nỡ để Điềm Điềm chịu khổ, đây là điều chắc chắn. Ban đầu, anh ta chỉ đắn đo, bối rối chuyện đàn ông mang thai, bụng to. Anh ta đã hoàn toàn bỏ qua điểm này. Bây giờ nghĩ lại, dù sao đàn ông ở thời đại này đều như vậy, cứ cho là bụng anh ta có to lên cũng sẽ chẳng bị người ta dị nghị.
Bởi vậy, phải nói rằng, việc đàn ông sinh con dường như không phải là chuyện gì khó chấp nhận như trong tưởng tượng.
Tảng đá trong lòng đã rơi xuống, Phi Túc hào hứng xông về phòng, tiếp tục nhiệm vụ "tạo người" mỗi ngày. Nhưng lần này, động tác của anh ta đã dịu dàng đi nhiều. Dù sao, anh ta không biết dấu hiệu mang thai của đàn ông ở thế giới này sẽ như thế nào. Nếu như động tác quá mạnh, làm "rơi" mất đứa trẻ đã "hạ cánh" thì không tốt chút nào.
….
"Phi Túc, hôm nay từ sáng đến tối sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào bụng anh vậy?"
Tất Thiên Hữu không thể nhịn được nữa, cuối cùng tóm lấy người anh em cột chèo, hỏi ra thắc mắc của mình.
Ban đầu, anh ta còn nghĩ lẽ nào trên quần áo của mình có thứ gì đó bẩn, hay là vì mấy ngày nay không lo luyện tập nên bụng có mỡ. Còn thử hít vào rồi hóp bụng lại. Nhưng bất kể anh ta làm thế nào, biểu cảm của Phi Túc vẫn thần bí như cũ, còn tự cho rằng ánh mắt của mình "thần không biết, quỷ không hay" nữa chứ. Mà trong lòng người nhìn thấy ánh mắt đó thì lại thấy rờn rợn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play