Hổ hoàng tức giận đến mức bộ râu hổ cũng phải nhếch lên. Mỗi ngày, thằng con bất hiếu này ở đây ăn ngon uống say, làm ông ta còn tưởng rằng đối phương đang phải chịu đựng sự ủy khuất. Nhớ lại kỹ năng nấu nướng của cô bé loài người kia, những mỹ vị trong miệng ông ta lại có thể sánh ngang được với tay nghề của những ma thiện sư trong hoàng cung sao? Không thể nào ngờ được, món này lại ngon đến như vậy, là rất ngon. Tuy rằng nó không có những món ăn ma pháp mang đến một nguồn ma lực mạnh mẽ để bổ sung, nhưng chỉ riêng cái hương vị không gì sánh kịp đó thôi, cũng đã đủ để bù đắp lại những khuyết điểm này rồi.
Lúc này, Hổ hoàng không nhịn được mà nghĩ, chẳng lẽ vị chúa cứu thế này có thể dựa vào tay nghề này để mê hoặc những Ma Nhân ấy, khiến cho bọn chúng không còn muốn khai chiến với họ nữa sao? Ngẫm lại, cũng không phải là không có khả năng.
"Con đã làm cái gì rồi?"
Vốn dĩ, việc cha con lâu ngày gặp lại là một chuyện rất vui vẻ. Nhưng phụ hoàng vừa mới tới, chuyện đầu tiên làm đã là giật lấy bát cơm của anh ta. Hiện giờ, lại còn đổ ập xuống một trận đòn roi với anh ta nữa. Côn cảm thấy mình thật sự là quá uất ức rồi.
"Ha hả."
Hổ hoàng không nói một lời nào, chỉ ra tay. Kể từ lúc một ngụm ăn đầu tiên được thưởng thức món ăn do Lăng Điềm nấu, đứa con trước mắt này, người đã một mình hưởng dụng những mỹ vị đó suốt năm năm qua, đã đánh mất đi tình thương của cha, của vị Thú hoàng Song Dực Hỗ vĩ đại này rồi.
….

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play