"Ừ, cho tôi một phần đó đi."
Ánh mắt Sile lóe lên khi nhìn thấy món ăn dường như mới ra lò, không chút do dự nói.
"Được, ba miếng bạch tinh tệ."
Lăng Điềm nhanh nhẹn đóng gói đồ ăn mà đối phương gọi, nhận lấy tiền rồi đưa gói hàng lớn cho cô ấy.
Nói đi cũng phải nói lại, đối phương gần như bất kể mưa gió đều đến quán mua đồ ăn suốt năm năm qua. Nhưng cho đến bây giờ, ngoại trừ chiếc cằm, cô bé cũng không biết đối phương trông như thế nào, khỏi phải nói khiến người ta rất tò mò.
Nhưng chuyện ngoại hình cũng là riêng tư cá nhân. Có lẽ đối phương có điều khó nói, không muốn người khác nhìn thấy diện mạo của mình, điều này cũng có khả năng. Bởi vậy, tuy Lăng Điềm tò mò, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng cách nào đó để nhìn trộm.
"Điềm Điềm, buổi tối Phi Túc, chị cả và em trai con hẳn là có thể trở về. Mẹ với cha con đi mua ít đồ ăn, con trông cửa hàng nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT