Phi Túc đang phiền não về vấn đề vừa rồi, nhìn thấy Côn, ánh mắt lập tức sáng lên. Cậu ta chưa bao giờ thấy đối phương thuận mắt như hiện tại.
"Côn, bạn của tôi, anh ăn cơm chưa?"
Câu nói cửa miệng của người nước Hoa, dù có đổi mấy thế giới cũng không đổi được.
Nghe xong lời bắt chuyện của Phi Túc, Côn theo bản năng, lại muốn nôn ọe.
"Tôi không đói bụng."
Sắc mặt Côn có hơi xanh xao, bỗng nhiên có chút hối hận vì sao mình lại chào hỏi đối phương. Yên ổn làm Hổ Thú Nhân của mình không tốt sao? Nếu cuồng hóa cần mình phải ăn đến chết no, cả đời này anh ta thà không cuồng hóa còn hơn.
Dù sao, loại trải nghiệm ăn no đến nôn, nôn rồi lại ăn, ăn rồi lại nôn này, có một lần là đủ rồi, thật sự không muốn trải qua lần thứ hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT