Điều quan trọng nhất là, linh hồn trong cơ thể hoàng đế là cha ruột cô, còn trong cơ thể Vạn Quý phi, người đứng đầu hậu cung, là linh hồn mẹ cô. Về cơ bản, sự an toàn của cô trong hậu cung đã được đảm bảo. Mấy ngày nay, cô thường kéo chị cả đi dạo trong kho nội phủ, quả thực là được mở mang tầm mắt. Sau này khi trở lại hiện đại, cô có thể kiêu ngạo nói với con cháu mình rằng, mấy thứ trong viện bảo tàng kia chẳng là gì, toàn là những thứ năm đó bà của các cháu từng chơi thôi.
Chỉ có điều, Lăng Điềm có hơi ngạc nhiên. Bình thường, phi tần nên dâng canh, dâng đồ cho cha cô mới đúng, sao vị phi tần này lại mang đồ đến cho mẹ cô?
Cô nhìn vẻ tán thưởng trong đáy mắt vị Nghiên Quý phi kia, đáy lòng bỗng nổi sóng.
Ba Quốc Đống à, vợ ba thật phi thường quá đi, bây giờ khí chất mẹ tỏa ra còn thu hút cả phụ nữ nữa cơ à!
Tiểu thái tử vẫn còn là một đứa trẻ ngây thơ. Cậu nhìn Ngũ hoàng tỷ mắt cứ dán chặt vào Vạn nương nương, tay vẫn không ngừng bốc trái cây trong đĩa của cậu. Thấy một núi trái cây sắp thành bình địa, nước mắt chực trào ra.
Ngũ hoàng tỷ ăn khỏe thật, chẳng trách tỷ ấy chỉ lớn hơn cậu có một tuổi rưỡi mà đã có thể theo Vạn nương nương học võ rồi. Chắc chắn là do cậu ăn không đủ nhiều. Cậu phải cố gắng hơn nữa, ăn đến khi cơ thể trở nên cường tráng, tranh thủ để Vạn nương nương sớm ngày chú ý đến mình.
Bốc rồi lại thả, tốc độ nhai của tiểu thái tử tăng nhanh, hoa quả lũ lượt được đưa vào miệng, hai má phồng lên, trông chẳng khác gì một chú sóc tinh nghịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play