Đám người Lương Phương sau vài lần chịu thiệt cũng không dám bén mảng đến nữa. Trong lòng họ hối hận thế nào vì ngày trước đã vì mấy chục đồng bạc mà khiến Vạn Đa Lộc chán ghét, đó là chuyện của riêng họ.
Nhưng bây giờ mỗi nhà đều có đất đai riêng, cuộc sống cũng không quá khó khăn, chỉ cần chịu khó làm lụng thì sẽ không bị đói.
“Mẹ, chị cả với anh rể còn chưa tới ạ?”
Lăng Điềm ăn mặc xinh đẹp từ trong phòng đi ra, thấy cậu út và mợ út thì chào một tiếng, rồi lại véo bàn tay nhỏ mũm mĩm của em họ, ra vẻ muốn giật lấy cây kẹo trên tay cậu bé.
Trêu cho cậu bé sắp khóc, cô mới thu tay lại, làm mặt quỷ với cậu, khiến cậu bé lại bật cười, rồi mới khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
“Vẫn chưa con ạ, vừa gọi điện thoại rồi, chắc là sắp đến thôi.”
Vạn Kim Chi nói với con gái út: “Phi Túc đâu rồi con, thằng bé đến đâu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT