Ánh mắt dò xét của những người xung quanh khiến Lăng Quốc Phú cảm thấy vô cùng bẽ bàng. Lực nắm tay vợ bất giác tăng mạnh. Bạch Xuân Kiều cảm thấy đau, nhưng nhìn vẻ mặt đáng sợ của chồng lúc này, cô không dám hé răng nửa lời.
Bất chấp lời can ngăn của bà Từ, Lăng Quốc Phú và Bạch Xuân Kiều vẫn đi ra phía sau nhà. Em trai chú rể là Lăng Xuân cũng đi theo, đề phòng trường hợp chú thím mình vụng về cầm rìu lại tự bổ vào chân.
“Chị họ.”
Lăng Quốc Phú và Bạch Xuân Kiều đi rồi, Lăng Bảo Trân vẫn ngồi yên tại chỗ. Cô bé thấy anh chị họ nhà bác hai ngồi đối diện mình, liền chớp chớp mắt, bỏ lại em gái Lăng Bảo Châu, chạy đến ngồi cạnh Lăng Điềm.
“Em nghe nói chị họ thi đỗ vào đại học Giang Chiết, chị giỏi thật đấy.”
Phải nói rằng, Lăng Bảo Trân và Lăng Điềm có nét tương đồng về ngoại hình, cả hai đều thuộc tuýp dễ thương. Chỉ khác là sự dễ thương của Lăng Điềm rất tự nhiên, còn của Lăng Bảo Trân lại có phần cố tạo ra.
Cô bé lúc này cũng chỉ mới mười ba tuổi, dù có tâm cơ cũng chưa thể đạt đến mức tinh vi. Cái điệu bộ bĩu môi, ép giọng nói chuyện khiến người khác cảm thấy không thật, thiếu đi sự hồn nhiên vốn có của một đứa trẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play