Dù đã biết từ lâu gia đình này có phần khác thường, nhưng mỗi ngày chứng kiến cảnh cháu gái mình bảo vệ chồng như một nữ anh hùng, ông vẫn cảm thấy có gì đó không thuận mắt cho lắm.
"Không sao đâu ạ, Kiều Kiều và các em nó lớn từng này rồi mà chưa được đến thành phố bao giờ. Dẫn bọn trẻ đi để mở rộng tầm mắt thôi ạ." Vạn Kim Chi tự tin rằng có mình ở bên thì mấy đứa nhỏ sẽ không gặp chuyện gì. Hơn nữa, chuyến đi tiễn chồng nhập học lần này còn có cả chú Hải và thím Lan đi cùng. Bốn người lớn trông coi ba đứa trẻ, có gì mà không quán xuyến được.
Thêm vào đó, Kiều Kiều và Điềm Điềm đã rất hiểu chuyện từ lâu, còn có thể phụ giúp ba mẹ trông em trai, đảm bảo sẽ không bị lạc.
"Nếu đã quyết định vậy, thì nhớ trông chừng bọn nhỏ cho cẩn thận vào."
Uông Hữu Quý không khuyên ngăn thêm nữa, nghĩ lại cũng thấy có chút tủi thân. Ông sống đến từng này tuổi rồi mà cũng chưa có dịp nào được lên thành phố để mở mang tầm mắt.
Lăng Quốc Đống một tay dắt một cô con gái, còn cậu con trai được Hải Đại Phú và Lan Tú Mai che chở ở giữa. Lúc rời khỏi thôn, Lăng Quốc Đống thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại về phía làng, nhưng dường như không thấy bóng dáng người mà anh mong đợi, ánh mắt lộ rõ vẻ cô đơn.
Cứ thế, đi ba bước lại quay đầu nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng thôn làng hoàn toàn khuất sau rặng tre.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play