Là một lao động tiên tiến, cô được cộng thêm hai cân thịt lợn. Cộng thêm phần thịt được chia theo đầu người trong gia đình, năm nay nhà cô có thể được chia tổng cộng năm cân rưỡi thịt.
"Lấy mấy thứ đỏ au đó làm gì chứ?" Vạn Kim Chi lắc đầu, rồi lại gọi với sang chỗ Uông Hữu Trụ (người mổ lợn) đang đứng cách đó không xa: "Chú Hữu Trụ ơi, nếu không có ai lấy thì chú để lại cho cháu một quả cật lợn nhé."
Người ta thường nói ăn gì bổ nấy. Vạn Kim Chi cảm thấy mình cần phải bồi bổ cho thận thật tốt, tranh thủ sang năm mới lại khiến chồng mình càng thêm hài lòng về sự "dịu dàng" của mình.
"Khụ khụ!" Một bà cụ đứng gần đó nhìn thấy bộ dạng này của Vạn Kim Chi, không nhịn được mà nhiều chuyện hỏi: "Quả cật này là cháu ăn hay là thằng Quốc Đống ăn thế?" Trong lòng bà ta thầm đoán, chắc hẳn là do thằng hai Lăng có dáng người nhỏ bé, yếu ớt nên cần ăn để bồi bổ đây. Nhưng nhìn cái điệu bộ này của Vạn Kim Chi, sao lại giống như cô ấy mua về cho chính mình ăn thế nhỉ?
"Anh Quốc Đống khỏe lắm ạ! Quả cật này là cháu tự mua về ăn thôi." Vạn Kim Chi đáp lại mà không hề suy nghĩ.
Đoạn đối thoại này vừa kết thúc, đám đông lại rơi vào im lặng trong vài giây ngắn ngủi. Thấy Vạn Kim Chi vẫn tỏ ra như không có chuyện gì, bọn họ đành phải kìm nén lại toàn bộ những suy nghĩ và tiếng hét đang chực trào trong lòng.
Thằng Lăng Quốc Đống gầy gò, yếu ớt đó lại có thể "làm được" như vậy sao? Đến mức khiến cho con Kim Chi nhà người ta còn phải ăn cả cật lợn để bồi bổ thận? Trời ạ, sao bình thường lại không nhìn ra được chứ? Lẽ nào ông trời lấy đi khả năng lao động của anh ta, nhưng lại ban cho anh ta một thiên phú đặc biệt ở phương diện khác? Chẳng trách Vạn Kim Chi lại vui vẻ nuôi chồng cô ấy đến thế! Hóa ra là vì lão hai Lăng nhà người ta rất "được việc" trên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT