"Sự việc là như thế này."
Tuy Khương Dư Linh thái độ không tốt, nhưng Khương Minh Châu vẫn thành thật kể lại rõ ngọn nguồn mọi chuyện.
Cô ta nói rằng Liễu Dư Mi sở dĩ muốn lấy thân phận con nuôi để đón Khương Dư Linh về, là vì Liễu Dư Mi sợ cô takhổ sở, sợ cô ta không thể chấp nhận. Cho nên muốn sau khi đón Khương Dư Linh về rồi mới từ từ nói cho cô sự thật, từ từ khôi phục thân phận của hai người. Không ngờ mọi chuyện lại trở nên lớn chuyện như vậy.
Nói xong lời cuối cùng, Khương Minh Châu còn không quên biện hộ cho hành vi trước đó của Khương Vân Thiên: "Bố không phải cố ý, bố chỉ là không muốn chị lưu lạc bên ngoài. Bố sợ chị đi vào con đường lầm lạc."
Thật lòng mà nói, tài ăn nói của Khương Minh Châu cũng không tệ. Mặc kệ là thần sắc, hay lời lẽ, đều tràn đầy sự chân thành. Nếu không phải vì đời trước đã bị hại quá thảm, Khương Dư Linh có lẽ thật sự sẽ bị cô ta lay động.
Tư thái của cô ta trước nay vẫn luôn vô tội như vậy.
Nhìn vẻ mặt cảm động trong mắt Liễu Dư Mi, Khương Nhĩ Phàm, Khương Nhĩ Trác ba người, Khương Dư Linh nhướng mày hỏi: "Nghe cô nói vậy, tôi cảm giác hình như tôi không tha thứ cho các người cũng không được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play