Khương Vân Thiên mang theo cả nhà với vẻ mặt giận dữ trở về nhà.
Về đến nhà sau, Khương Vân Thiên liền tức giận đập vỡ vài cái bình hoa, còn mắng Khương Nhĩ Phàm một trận.
"Cha đã nói với con là không được nói lung tung rồi mà?"
"Con cảm thấy mình là anh ruột của nó thì ghê gớm lắm sao? Cha nói cho con biết, con bé đó là nhân tài mà ngay cả quốc gia cũng coi trọng. Con tính là cái thá gì? Còn dám ở trước mặt bao nhiêu người mà gào to gọi nhỏ với con bé."
Khương Vân Thiên giận mắng Khương Nhĩ Phàm không chút nương tình, toàn bộ căn biệt thự đều vang lên tiếng la hét của ông. Bọn người hầu cũng không dám tiến lên. Khương Minh Châu và Khương Nhĩ Trác chỉ đứng một bên, không dám thở mạnh.
Liễu Dư Mi thì có thể nói được vài câu, nhưng bà vừa mở miệng nói Khương Dư Linh đích xác không tôn trọng trưởng bối, đã bị Khương Vân Thiên gầm lên: "Con bé không tôn trọng trưởng bối? Bà tính là cái gì trưởng bối? Đúng, bà là mẹ ruột của nó, nhưng bà nuôi nó được một ngày nào chưa? Hơn nữa con bé không biết thân phận của mình."
"Con bé là con gái ruột của bà. Lúc bà biết được thì nên đón nó về ngay, chứ không phải vì bận tâm đến tâm trạng của ai kia mà nói muốn nhận con bé làm con nuôi. Bây giờ hay rồi, tiến thoái lưỡng nan."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play