Ánh nắng đầu xuân, gió nhẹ khẽ lay.
Thẩm Đại Kiều ngoảnh đầu lại, dưới ánh dương ban trưa xuyên qua kẽ lá cây long não nơi góc tường, rải từng đốm lấp lánh trên bậc thềm đá. Lục Tu Viên đứng nơi bậc thềm ấy, cách nàng không xa. Từ góc độ của nàng nhìn xuống, dáng vẻ hắn trong bộ thường phục hiện ra rõ ràng, sạch sẽ, tuấn nhã.
Trong đầu Thẩm Đại Kiều bỗng hiện lên một câu: “Ngọc thụ lâm phong, tiêu sái như tiên.”
Chỉ là thường phục thôi mà, sao cũng có thể mặc đẹp đến thế?
Có lẽ ánh mắt nàng nhìn quá trực diện, Lục Tu Viên ho nhẹ một tiếng: “Thẩm cô nương.”
Thẩm Đại Kiều lúc này mới sực tỉnh, liếc nhanh về phía A Ly, rồi làm dấu “suỵt” với Lục Tu Viên: “Chờ một chút, ta sẽ nói với ngài.”
Dứt lời, nàng lại đạp lên chiếc ghế khác, nhón người trông quanh một vòng. Xác nhận bốn phía không có ai tới, lúc này mới yên tâm hơn đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT