Đặt tên là chuyện quan trọng, không thể cứ nói đặt là đặt được ngay.
Lúc trước Tô Đoạn không hiểu nên mới chọn đại hai chữ thuận mắt để làm tên mình trong từ điển loài người. Giờ thì cậu là một bé Phục Linh hiểu chuyện rồi, đương nhiên không thể tùy tiện như xưa.
Thế nên khi nghe thấy đề nghị của người đàn ông, Tô Đoạn lập tức nghiêm túc suy nghĩ, đến nỗi còn chẳng kịp tiếp tục buồn bã, hai mắt vẫn còn ngấn nước mà rúc vào lòng Lục Lâm Thận: “…Vậy… để em nghĩ đã.”
“Ừ, nghĩ từ từ.”
Lục Lâm Thận gật đầu đồng ý, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt cậu, còn nhân cơ hội cọ tới cọ lui hai chiếc lá nhỏ mọc trên đầu Tô Đoạn, không chỉ hôn nhẹ mà còn đưa cả đầu lưỡi liếm dọc theo đường gân mảnh trên lá.
Tô Đoạn: “…”
Thân thể và lá bị liếm run bần bật, không kìm được quay đầu né tránh, nhỏ giọng lầm bầm: “Đừng cứ hôn mãi, em ngứa lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT