Tính Tô Đoạn không lề mề, quyết định xong thì chuẩn bị ngay.
… Thật ra nói chuẩn bị thì cũng chẳng có gì nhiều. Bản thân Tô Đoạn không có hành lý, chỉ cần ôm Lâm Trắng Trắng cùng quả cầu lông của nó vào lòng là có thể lên đường ngay lập tức.
Chỉ là cân nhắc thời cổ hoang đất rộng người thưa, hành trình lần này lại khá dài, khó có thể đảm bảo không gặp tình trạng thiếu lương thực trên đường. Vì vậy, Tô Đoạn đã tận lực dọn sạch cá trong con suối gần đó, chế biến thành cá khô và cất vào ô lưu trữ nhỏ trong hệ thống, dùng để ăn trên đường.
Những món cá khô này chủ yếu dành cho Lâm Trắng Trắng. Cậu có thể dùng thức ăn bình thường từ hệ thống, nhưng với Lâm Trắng Trắng sức ăn như yêu quái trưởng thành thì phải ăn yêu quái khác để bổ sung yêu lực.
Ba ngày sau, khi những con cá trong suối đã bị diệt hết, Tô Đoạn mang theo vô số cá khô vị mặn nằm gọn trong ô lưu trữ, ôm Lâm Trắng Trắng lên đường.
Tất nhiên cậu không định đi bộ suốt quãng đường, làm thế chẳng khác nào tự hành xác, mà đây cũng không phải đang chạy trốn, không cần phải căng thẳng như thế.
Dựa vào pháp thuật Thuấn Di, mỗi lần Tô Đoạn đi được vài chục dặm, cảm thấy pháp thuật sắp hao hết thì dừng chân ở nơi thích hợp để nghỉ ngơi, hồi phục pháp lực, ăn chút gì đó rồi vuốt cáo con ngủ một lát, trông cũng giống một chuyến dã ngoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play