Kết thúc cuộc đối thoại về phần dưới cổ và mosaic với hệ thống xong, Tô Đoạn khóa cửa phòng của Lâm Chúc lại, sau đó ôm cáo trắng trong lòng ra ngoài tìm đồ ăn. 
Dẫu vẫn ở cùng một thành phố, nhưng từ Cục Khoa Tuyên đến khu nghỉ dưỡng này cũng khá xa. Cậu và Lâm Chúc đã dành cả buổi sáng trên xe, giữa chừng Lâm Chúc có nhét cho cậu vài món ăn vặt ngon không biết lấy ra từ đâu, nhưng Tô Đoạn vẫn cảm thấy bụng mình hơi lép kẹp. 
Là một khu nghỉ dưỡng nhắm đến dịch vụ chất lượng cao, nơi này đương nhiên có nhà hàng, hơn nữa rất ngon. Nhưng do khu nghỉ dưỡng chưa chính thức khai trương, nhà hàng hiện tại chỉ hoạt động như một kiểu căng tin dành cho nhân viên. 
Chỉ là gần đây xảy ra liên tiếp hai vụ án mạng, khiến nhân viên trong khu nghỉ dưỡng ai nấy đều hoảng sợ, nhà hàng vốn náo nhiệt giờ đây chỉ còn lác đác vài người. Nhiều người mua đồ ăn xong vội vàng rời đi, mang về phòng mình ăn như sợ rằng nếu nán lại bên ngoài thêm chút nữa thì sẽ gặp phải chuyện không may.
Trong tình huống như vậy, Tô Đoạn ôm một con thú nhỏ ngồi xuống bàn trông cực kỳ nổi bật. 
Nhân viên phục vụ duy nhất trong nhà hàng ngớ ra một thoáng mới bước đến đưa thực đơn cho cậu. Thấy Tô Đoạn có vẻ lạ mặt lại còn ôm theo động vật, phục vụ không kìm được tò mò mà lén quan sát kỹ hơn. 
Nhìn kỹ mới thấy có gì đó không đúng! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play