Lộ Bạch cảm thấy rất bối rối khi phải đối mặt với cấp trên mà mình vẫn luôn tin tưởng. Biết rằng Trạm cứu hộ không có nghĩa vụ phải tiết lộ bí mật của Khu bảo tồn cho cậu là một chuyện, nhưng bị giấu giếm suốt một năm lại là chuyện khác... Tóm lại là hơi khó chịu.
Lộ Bạch thực sự sợ phải đối mặt với sự thật này, nên chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười, cố tự tiêu hóa cảm xúc của mình. Không thì còn có thể làm gì nữa, theo quan điểm của Khu bảo tồn, họ hoàn toàn có lý, thậm chí nếu là cậu, cậu cũng sẽ làm như vậy. Việc biến thành thú hoang ba tháng mỗi năm là một điểm yếu, vì vậy họ cần phải được bảo vệ. Những người này hẳn phải có địa vị cao?
Lộ Bạch rất tò mò, họ là những người như thế nào?
Samuel cảm nhận được thái độ của Lộ Bạch thay đổi, anh hơi nhíu mày, rồi nhìn sang Julien, để chắc chắn rằng cậu ta vẫn ổn.
"Đi đợi trên máy bay." Sĩ quan vẻ mặt nghiêm nghị ra lệnh cho cháu trai.
Lộ Bạch nói: "Không, cậu ấy đi một mình quá nguy hiểm. Tôi sẽ đưa cậu ấy đến đó."
Julien biết chú mình đuổi mình đi là vì muốn nói chuyện với Lộ Bạch, nhưng đúng như Lộ Bạch đã nói, cậu ta không muốn quay lại chút nào, cũng không muốn hợp tác với chú mình để tiếp tục lừa dối Lộ Bạch... Nhờ Lộ Bạch liên lạc với những người ở Trạm cứu hộ đến đây không phải nhằm mục đích trở về, mà chỉ để có người chứng kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play