Hình chụp của hổ trắng, video của hổ trắng, những lời lảm nhảm về hổ trắng thoáng cái đập vào mắt Samuel. Anh liếc nhanh qua để nắm bắt ý chính về những gì đã xảy ra, sau đó quay lại đọc thật kỹ, nắm bắt một số chi tiết mà anh đã bỏ sót.
Ví dụ, vì Lộ Bạch thích hổ trắng lớn nên đặc biệt hỏi Max về tọa độ của hổ trắng lớn, mất rất nhiều công sức để tìm và theo dõi, sau nhiều lần hoảng sợ mới thiết lập được mối quan hệ hòa bình với hổ trắng. Hình thú hổ trắng của anh chỉ mất ba hoặc bốn ngày đã chấp nhận cách tiếp cận của Lộ Bạch, thậm chí còn đưa Lộ Bạch đến hang ổ của mình ở lưng chừng núi. Theo lời kể của Lộ Bạch, họ ngủ chung trong cùng một hang, tắm chung trong cùng một suối nước nóng, hổ trắng còn kiên nhẫn dạy cậu bơi.
Nhìn vào những lời nói ẩn chứa niềm vui này, dù Lộ Bạch không hề bày tỏ tình cảm rõ ràng với hổ trắng lớn, Samuel vẫn thấy được hình thú của anh không hề khó ưa, ngược lại...đối phương lại rất thích hình thú của anh. Điều này có nghĩa là sẽ có nguy cơ bị nhận ra khi gặp Lộ Bạch dưới hình dạng con người, Samuel tiếp tục đọc với cảm xúc lẫn lộn. Lộ Bạch và hình thú của anh đã trải qua quãng thời gian thư giãn vui vẻ trên núi tuyết. Có một bức hình chụp hổ trắng đứng dậy giúp Lộ Bạch giữ bập bênh, Samuel ngạc nhiên nhìn chằm chằm hồi lâu, rồi hơi mất tập trung.
Vào giữa tháng 1, Lộ Bạch rời khỏi núi lửa, đi đến một nơi khác để làm nhiệm vụ.
Nhật ký công việc trong thời gian này là câu chuyện về gấu trúc và hắc tinh tinh, không có nhiều nội dung lắm, xen kẽ là những lời quan tâm và xin lỗi của Lộ Bạch dành cho hổ trắng lớn. Lộ Bạch sợ hổ trắng giận.
"..." Ngài Thân vương nhướng mày, dựa theo hiểu biết của anh đối với hình thú của mình, một con hổ trắng hoang dã hung tợn hẳn là không có loại cảm xúc tức giận này, chỉ có phẫn nộ và thờ ơ.
Trong nhật ký, Lộ Bạch trở về núi lửa với tâm trạng thấp thỏm, cậu nói rằng hổ trắng lớn thực sự rất tức giận, lúc đầu không để ý đến cậu, thậm chí còn gầm vào mặt cậu, thế là cậu dẫn theo Kẹo Sữa và Quần Bó xuống núi... Nhưng con đường rẽ sang hướng khác, trước khi xuống núi đã lại gặp hổ trắng, hổ trắng cũng nhớ mãi không quên cậu, sau một hồi vật lộn, nó vồ ngã cậu xuống đất trong tuyết, cắn vào vai cậu. Nguyên văn của Lộ Bạch: “Vai tôi suýt bị hổ trắng cắn thủng, chảy máu, đau lắm! Nhưng nó đã tha thứ cho tôi, nên tôi nghĩ bị cắn là đáng giá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT