Lần này, Samuel không cố ý đề phòng Lộ Bạch dò xét khi đối mặt với câu hỏi, nên có thể coi như ngầm đồng ý với suy đoán của Lộ Bạch.
Thật không thể tin được.
Sau khi vui mừng, Lộ Bạch đột nhiên nhớ lại những tin nhắn đã gửi cho cấp trên về cuộc sống thường ngày của mình với hổ trắng, trong đó có rất nhiều lời nói vô nghĩa, ví dụ như thích hổ trắng lớn nhất, tắm suối nước nóng với hổ trắng lớn thật tuyệt gì gì đó, mặt cậu đỏ như khỉ, vậy... lúc đó Thân vương Samuel nghĩ gì khi nhìn thấy? Liệu lý do khiến người kia thích cậu có liên quan đến những chi tiết nhỏ này không? Nghĩ rằng thành quả hôm nay đều là quả của hạt giống mình đã gieo trong quá khứ, Lộ Bạch có cảm giác đã tự chuốc họa vào thân, ngoài xấu hổ ra thì vẫn chỉ có xấu hổ. Để làm dịu đi sự ngượng ngùng, Lộ Bạch lại cầm dao nĩa lên, giả vờ như đang ăn.
Samuel thấy cậu bắt đầu ăn thì cũng thở phào nhẹ nhõm, trước đó Lộ Bạch ăn quá ít, hiện tại nhất định là đã dỗ dành xong rồi, tâm trạng tốt đẹp thì lại tiếp tục ăn.
Lộ Bạch tâm trạng vui vẻ, cũng tỏ ra thoải mái, tiếp tục ăn cùng anh. Thân vương Samuel là Bông Xù, Thân vương Samuel vậy mà lại là Bông Xù, sự thật này cứ quanh quẩn trong tâm trí Lộ Bạch, vì cậu thực sự rất vui, vui đến mức muốn chạy hai vòng!
Nhưng nghĩ đến người kia chỉ còn một lần biến hình, Lộ Bạch cảm thấy đáng tiếc, không khỏi thốt lên: "Giá mà gặp ngài sớm hơn." Có lẽ có thể chơi với hổ trắng lớn thêm hai năm nữa.
Samuel khá vui vẻ, nhưng vẫn nói: "Tôi chỉ mới phụ trách Khu bảo tồn được ba năm." Có nghĩa là Lộ Bạch đến quá sớm cũng không thể gặp được anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play