Sắc mặt của Hà Chính Hoa không hề tốt một chút nào. Người em họ này của ông, sau khi kết hôn với một người đàn ông giàu có thì rất ít khi giao du với những người thân thích khi xưa của mình, lúc nào cũng tỏ vẻ nhà giàu mới nổi. Bà ta vốn không hề để mắt đến những người họ hàng nghèo khó này. Kể từ đó, hai bên gia đình không hề qua lại với nhau, chứ đừng nói gì đến hai chữ “thân tình”.
Nếu như không phải bà ta xuất hiện ở đây vào ngày hôm nay, thì Hà Chính Hoa căn bản cũng không nhớ tới người em họ này. Nếu để bà ta đi ra ngoài để chèo kéo Trần Mặc, làm chậm trễ việc của con gái của ông, như vậy thì sẽ rất phiền phức.
"Chuyện này, chúng ta không giúp được."
Hà Chính Hoa nói: "Nhà ngươi cũng mở công ty còn gì? Để cháu họ làm việc ở đó không được à?"
"Đều là họ hàng với nhau cả, chuyện nhỏ như vậy mà cũng không muốn giúp sao?”
Người phụ nữ kia đột nhiên lớn giọng, khiến cho tất cả những người ngồi trong sân đều nghe thấy. Mọi người tò mò nhìn về phía cửa sổ, nhưng vì Trần Mặc đang có mặt ở đây, bọn họ cũng không dám quá trắng trợn.
Trần Mặc đương nhiên cũng nghe thấy âm thanh ở bên trong, nên hắn liền lên tiếng xin lỗi với những người ở trong sân rồi đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT