Giờ đây, mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Trần Mặc, thậm chí có một số đơn vị truyền thông còn phát trực tiếp buổi lễ trao tặng này lên trên mạng.
Đây là lần đầu tiên Trần Mặc lộ mặt trước công chúng, nếu là hắn của trước đây chắc chắn sẽ rất căng thẳng, nhưng bây giờ thì đã khác, góc nhìn của hắn cũng đã không còn như trước.
Trần Mặc kiên trì đứng lên bục, tâm trạng bất chợt trở nên bình tĩnh hơn đôi chút. Hắn nhìn đám đông sinh viên và phóng viên ở bên dưới với biểu cảm vô cùng tự tin.
“Chào mọi người, ta tên là Trần Mặc. Hôm nay các ngươi tới đây, chắc là để nghe tên tiểu tử như ta diễn thuyết đúng không?”
Trần Mặc cười đùa một chút. Lời này vừa nói ra, đám người bên dưới đều bật cười thành tiếng, tiếp đó là tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Hắn rõ ràng là đang nhại theo giọng điệu tự giễu của hiệu trưởng.
“Trước đây, ta cũng giống như rất nhiều người trong các ngươi, chưa bao giờ đứng trên bục diễn thuyết, càng chưa từng diễn thuyết trước nhiều người như vậy. Ta cũng đã từng tưởng tượng bản thân diễn thuyết dõng dạc trên sân khấu như thế nào. Nhưng sau khi có mặt ở đây, lần đầu tiên của ta đã không còn...”
Dưới sân khấu lại phát ra tiếng cười khẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT