Càng tới gần Trái Đất, Trần Mặc càng kích động.
Xuyên suốt khoảng thời gian biệt ly gần tám năm, hắn đã vô số lần muốn về sớm, trải qua vô vàn trắc trở, rốt cuộc hôm nay cũng được toại nguyện.
Ầm ầm…
Trong lúc di chuyển với tốc độ siêu thanh bằng chiến giáp, hắn đã nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc ở Hương Lô Than tại thành phố Tân Hải. Tòa nhà dần dần phóng to, tốc độ cũng dần dần chậm lại, hắn từ từ đáp xuống nơi bên ngoài biệt thự.
Trong biệt thự, cha mẹ của Trần Mặc, Tiểu Ngư, Triệu Mẫn, Mặc Nữ, hai chị em Vô Song đều ngồi trong phòng khách. Lúc này, Vô Song không kiềm được mà xoa xoa đôi mắt sưng đỏ, khiến cho Tiểu Ngư và Triệu Mẫn có chút hoảng sợ vì tưởng rằng cô bé bị ai đó ức hiếp.
Bọn họ muốn hỏi rõ lý do, nhưng Vô Song lại không chịu nói, chỉ biện minh rằng mình đã bật khóc vì quá cao hứng khi nghiên cứu thành công một loại công nghệ quan trọng.
Hơn nữa, Vô Song đã cố ý về phòng để thay quần áo mới và trang điểm trang nhã, trông vô cùng xinh đẹp thướt tha, cũng không giống như người vừa gặp phải chuyện đau lòng gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT