Tiểu Ngư đang cẩn thận đọc những tài liệu Triệu Mẫn giao cho, trong khoảng thời gian này đi theo Triệu Mẫn, cô đã học được rất nhiều thứ. Tiểu Ngư cũng đã được học các kiến thức quản lý trong trường đại học, cho nên có nhiều chỗ, Triệu Mẫn chỉ cần nói một chút là cô đã có thể hiểu được.
Điều cô thiếu nhất bây giờ là kinh nghiệm, những kiến thức cô học trong trường đều chỉ là lý thuyết, gần như không thể áp dụng được trong việc quản lý công ty. Vì vậy, Triệu Mẫn đã yêu cầu cô phải học lại từ đầu, sau đó tự mình làm rất nhiều việc, để cô có thể tiếp xúc với nhiều tình huống khác nhau trong công việc. Mặc dù Tiểu Ngư rất mệt mỏi, nhưng bản thân cũng thu được không ít thành quả.
Khi Tiểu Ngư đang xem tài liệu, thì em gái ở quầy lễ tân dẫn theo hai người đàn ông trung niên đi đến trước bàn làm việc của cô.
“Tiểu Ngư, hai vị này muốn gặp chủ tịch.”
“Hửm?”
Tiểu Ngư để tập tài liệu xuống, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy hai khuôn mặt quen thuộc. Một người là khách đến phòng trọ của bọn họ vào tối hôm qua, người còn lại thì cô đã gặp trong một lần đi theo Triệu Mẫn bàn công việc, đó chính là lãnh đạo đứng đầu thành phố Tân Hải, Diêu Dật.
“Xin chào, chúng ta đã gặp nhau vào tối hôm qua.”
Lý Thành Chi mỉm cười chào hỏi Tiểu Ngư.
“Xin chào ngài.”
Tiểu Ngư vội vàng đứng dậy khỏi ghế, sư xuất hiện đột ngột của lãnh đạo thành phố khiến cô có chút hoảng sợ. Lần này ông ta vô thanh vô tức mà đến, cho nên cô chưa có bất kỳ sự chuẩn bị nào.
“Xin chào.”
Diêu Dật cũng khẽ gật đầu.
“Ta có thể gặp chủ tịch của các ngươi không? Chúng ta đã hẹn nhau vào tối hôm qua rồi.”
Lý Thành Chi nói.
“Chủ tịch đang làm thí nghiệm ở tầng trên, xin các vị chờ một chút, ta sẽ thông báo cho tổng giám đốc trước.”
Tiểu Ngư đi vào văn phòng của Triệu Mẫn, lúc Lý Thành Chi đến phòng trọ của bọn họ, cô còn chưa biết tên của hắn, không ngờ hôm nay hắn lại đến tận công ty.
Một lúc sau, Tiểu Ngư đi theo Triệu Mẫn bước ra từ văn phòng tổng giám đốc.
“Xin chào bí thư Diêu.”
Triệu Mẫn đi ra từ văn phòng, lập tức vội vàng chào hỏi
“Triệu tổng, hôm nay ta đến với tư cách cá nhân, không phải vì công việc, cho nên ngươi không cần khách sáo như vậy. Nhân vật chính hôm nay là vị Lý tiên sinh này.”
Diêu Dật chỉ vào Lý Thành Chi bên cạnh.
“Xin chào Lý tiên sinh.”
Triệu Mẫn quan sát Lý Thành Chi, mỉm cười rồi bắt tay hắn.
“Xin chào, tối hôm qua ta đã hẹn với chủ tịch của ngươi sẽ gặp mặt vào hôm nay, ngươi có thể dẫn ta đi gặp hắn không?”
Lý Thành Chi bình tĩnh nói.
“Xin ngài chờ một chút.”
Triệu Mẫn lấy điện thoại di động ra gọi Trần Mặc, dù sao người có thể để lãnh đạo dùng tư cách cá nhân dẫn mình tới tìm người thì chắc chắn không tầm thường.
Hắn có nói tối hôm qua, vậy chuyện những bài việc bôi nhọ công ty Kiến Hành Quân đã hoàn toàn biến mất chỉ trong một đêm đã có thể giải thích dễ dàng.
“Chủ tịch, có một vị tên là Lý tiên sinh muốn gặp ngươi.”
“Dẫn hắn đến văn phòng của ta, ta làm xong thí nghiệm này nữa rồi lập tức ra ngay.”
Sau khi tắt điện thoại, Trần Mặc lại chăm chú theo dõi đoạn dữ liệu đang thay đổi liên tục trên thiết bị thí nghiệm.
Việc cải thiện độ tinh khiết của tinh thể Carbon không khó, nhưng nó đòi hỏi sự kiên nhẫn. Từ lúc bắt đầu đến giờ, Trần Mặc đã thí nghiệm thất bại hơn tám mươi lần, nhưng may mắn là vẫn có thu hoạch sau đó. Các yếu tố nhiệt độ, áp suất và thời gian đều có thể ảnh hưởng đến độ tinh khiết của tinh thể Carbon. Chỉ cần có sai sót một chút trong việc xác định những yếu tố này, độ tinh khiết của tinh thể Carbon sẽ không đạt chuẩn, thậm chí còn khiến vật liệu cũng hỏng theo. Bây giờ hắn vẫn còn đang mò mẫm, càng lúc càng tiến đến gần đáp án chính xác.
“Mặc Nữ, mau báo cáo số liệu.”
Trần Mặc nói.
“Áp suất là 1316,25 kPa, nhiệt độ là 1403K, cách thời gian dự tính lấy ra còn 120 giây.”
“Ừm.”
Trần Mặc chỉ có thể chờ, hai phút sau, thiết bị thí nghiệm tự động ngừng lại. Hắn nhanh chóng lấy từng tinh thể Carbon ra, chuyển chúng sang một thiết bị bên cạnh rồi bắt đầu kiểm tra độ tinh khiết.
Mười phút sau, Trần Mặc thở phào một hơi rồi đứng thẳng dậy. Đúng như dự đoán, độ tinh khiết của tinh thể Carbon đã được cải thiện, nhưng vẫn chưa đủ để tiến hành sản xuất pin.
“Mặc Nữ, ngươi ghi chép lại những dữ liệu khác đi.”
“Vâng, anh Mặc.”
Trần Mặc dọn dẹp các thiết bị thí nghiệm, sau đó cởi áo khoác và găng tay thí nghiệm rồi mới đi ra khỏi phòng. Lúc Trần Mặc đi vào văn phòng, hắn lập tức nhìn thấy bốn người Triệu Mẫn và Lý Thành Chi đang ngồi trên ghế sofa.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Lý Thành Chi đứng dậy, bắt tay Trần Mặc rồi chỉ vào Diêu Dật: “Đây là bạn tốt Diêu Dật của ta, hắn cũng là lãnh đạo của thành phố Tân Hải, hôm nay đến đây với tư cách cá nhân để chứng minh thân phận cho ta. Thế này đã đủ chưa?”
Lý Thành Chi nghĩ mà thấy buồn cười, hắn không ngờ việc xác nhận thân phận của mình lại phải nhờ đến sự giúp đỡ của lãnh đạo. Nhưng nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn nhất, hắn phải tìm được người có đủ cấp bậc để Trần Mặc có thể tin tưởng mình, nếu không thì hắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Sau một hồi nói chuyện khách sáo qua lại, Triệu Mẫn mới hỏi: “Bí thư Diêu khó có dịp đến đây, hay là cùng ta đi uống chén trà với tư cách cá nhân được không?”
“Được.”
Diêu Dật đồng ý.
Bọn họ đều hiểu, chuyện tiếp theo là một trong những chuyện họ không nên biết, cho nên nhường không gian lại cho hai người.
Sau khi ba người rời đi, Trần Mặc và Lý Thành Chi cũng vào chủ đề chính.
“Trần tiên sinh đã suy nghĩ thế nào rồi? Ta sẽ không lấy không của ngươi, cho nên ngươi có yêu cầu gì thì cứ việc nói ra, nếu ngươi không đồng ý thì chúng ta cũng không ép buộc.”