Chưởng môn Lâm gần đây say mê việc kể chuyện, không cần nghĩ cũng biết, đây nhất định sẽ là một câu chuyện không hề tầm thường.

Diệp Tử Ưu vô cùng nịnh nọt nói: "Tôi sẵn lòng rửa tai lắng nghe.”

Lâm Uyển Ương nhàn nhạt đáp lời: "Tôi sẽ kể cho mọi người nghe về câu chuyện trốn nợ, có người mắc nợ con quỷ một mạng, hay đúng hơn là anh ta đã từng lập lời thề sẽ hiến tế sinh mạng của mình cho nó, nhưng khi mọi chuyện sắp đến, anh ta không muốn thực hiện lời hứa thì phải làm sao? Thế là nhờ một vị cao nhân chỉ điểm, anh ta đã nghĩ ra một kế hoạch cực kỳ hay. Có thể tìm một người thế mạng bằng cách lấy quần áo của chính mình hoặc của người nhà vứt ra đường lớn, để người qua đường nhặt và mặc lên sau đó cho xe cán qua người đó, người mặc quân áo bị vứt kia sẽ mất mạng, vậy là có thể đánh lừa được con quỷ, để nó tưởng rằng xác chết đó là của người kia hoặc người nhà anh ta, vậy là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi." Ngô Lãng nghe xong câu chuyện, thần sắc liền thay đổi, trên trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh, vẻ mặt khó coi vô cùng.

Lâm Uyển Ương: "Câu chuyện của tôi nghe không tệ đúng chứ, nhìn thấy biểu cảm của ông có gì đó không ổn, hơn nữa tôi đoán chừng liên quan đến chuyện tìm người thế mạng. Ông cứ làm như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh vấn đề, nói cho cùng thì có thể lừa gạt được một hoặc hai lần, nhưng đã vô số lần rồi, con quỷ ấy đã sớm nhận ra có điều gì đó không thích hợp, ông nói xem có đúng không?" Toàn thân Ngô Lãng không ngừng run rẩy. Ông ta nhìn Lâm Uyển Ương rồi quỳ xuống trước mặt cô: "Làm ơn, cầu xin cô, hãy giúp tôi với, cứu con trai tôi. "

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play