Em còn định ôm bao lâu nữa?
Cuối tháng 8, mẹ Tần đi du lịch ở miền Nam. Tần Hàm lại bắt đầu chuỗi ngày chạy tới tiệm của Trương Úc Thanh giống lúc trước.
Hôm đó Tần Hàm thấy trong group lớp mọi người nói rằng nhà trường đã dán bảng vàng của kì thi đại học. Cô tới trường, tìm thấy tên mình trong danh sách thì chụp lại gửi riêng cho bố và mẹ. Cô biết gia đình đã tan vỡ rồi, nhưng cô vẫn muốn làm đứa con gái ngoan của bố mẹ.
Rõ ràng mới chỉ ra trường được có 2 tháng, nhưng Tần Hàm vẫn dạo một quanh trường, nào thì đường chạy, thảm cỏ, hay khẩu hiệu màu vàng treo trên toà giảng đường. Dường như từng tiết học đã là chuyện của rất lâu về trước rồi. Cô lại nhớ thời cấp 3, giáo viên chủ nhiệm từng nói: “Không gì có thể vô lo vô nghĩ hơn thời đi học”. Tần Hàm cảm thấy cô dường như đang dần hiểu được câu này.
Ngoài cổng trường có quán mì lạnh nướng* rất ngon, thời đi học lúc nào cũng phải xếp hàng mới mua được. Tần Hàm mua 4 suất rồi ngồi bus tới phố Dao Nam Tà.
* Mì lạnh nướng 烤冷面: là một món ăn nhẹ đặc sản địa phương của tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc. Nó là một món ăn phụ, thường được bán ở chợ đêm hoặc các quán nước ven đường hơn là trong các nhà hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT