Nghe vậy, cổ họng Phong Trạch khẽ nghẹn, anh âm thầm hít vào một hơi thật sâu.
“Cậu muốn đi thật à?”
Đào Tri Ngạn suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Cũng được.”
Cậu vốn chẳng mấy hứng thú với mấy trò gameshow.
Nhưng mà suốt ngày ở lì trong nhà thì đúng là buồn thật. Có cơ hội được ra ngoài hít thở không khí, thay đổi không gian một chút cũng không tệ.
“Nửa tháng tới tôi khá bận” Phong Trạch nói, mắt không rời Đào Tri Ngạn. Tóc cậu hơi rối, vài sợi buông lơi chạm cả vào mí mắt.
Không kìm được, Phong Trạch vươn tay vén nhẹ phần tóc mái trên trán cậu, giọng dịu dàng: “Nếu ở nhà thấy buồn chán quá thì đi cùng Dật Khiêm cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT