Mắt ba người nào đó sáng rực lên.
Lộc Lăng giơ tay làm dấu OK.
“Tôi hiểu rồi!”
Chia nhóm xong, đạo diễn liền bảo các khách mời theo nhóm mà đi tìm việc.
Hai nhóm khác đều đã đi ra ngoài, chỉ có nhóm của Lộc Lăng là dắt theo một người tàn tật phải ngồi xe lăn đi lại.
Hơn nữa, sau khi đạo diễn hô “xuất phát”, cả Lộc Lăng lẫn Cố Niệm Thần đều không nhúc nhích.
Hách Đậu: ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT