Tô Nam hiển nhiên đã bị dọa cho phát khiếp. Anh nắm chặt tay Hoắc Văn Thanh, hơi thở nặng nề phả vào tai hắn.
Máy bay vẫn tiếp tục rung lắc, thậm chí có xu hướng ngày càng dữ dội hơn. Nhìn qua cửa sổ, có thể thấy lờ mờ bên ngoài là một màu đen kịt vô tận, thi thoảng có tia chớp lóe lên kèm theo tiếng sấm ầm ầm.
"Có phải là gặp mưa giông không?" Tô Nam dựa vào Hoắc Văn Thanh, nỗi sợ hãi vẫn chưa tan đi.
"Ừ, không sao đâu, máy bay đang bay vòng tránh rồi." Hoắc Văn Thanh thấy Tô Nam vặn vẹo người không thoải mái, nên bèn cởi luôn dây an toàn ở eo mình ra để anh có thể thoải mái ôm hắn hơn.
"Sợ rồi à?" Hoắc Văn Thanh khẽ cười, vỗ nhẹ vào lưng anh, "Là lỗi của tôi, đáng lẽ ra tôi nên gọi em dậy khi tiếp viên thông báo."
Cái ôm mang một sức mạnh phi thường, huống chi lại còn là cái ôm của Hoắc Văn Thanh. Sự hoảng sợ trong lòng Tô Nam dịu đi đôi chút, anh nói: "Xin lỗi anh, em chỉ là, chỉ là nhớ đến một số chuyện không vui."
Bốn năm trước, Tô Nam từng gặp phải một trận mưa giông cực đoan trên máy bay. Lần đó anh suýt chút nữa đã không thể xuống máy bay được, khiến anh sợ đi máy bay một thời gian dài. Hai năm nay tình hình đã khá hơn một chút, nhưng khi gặp thời tiết khắc nghiệt anh vẫn không khỏi sợ hãi, hoảng loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play