Ký ức cuối cùng trước khi chìm vào giấc ngủ của Tô Nam là mơ hồ nghe thấy tiếng Hoắc Văn Thanh rời khỏi phòng ngủ.
Thực tế, hắn không hề rời đi.
Dưới giường sáng một ngọn đèn ngủ mờ, đủ để anh nhìn rõ tư thế của Hoắc Văn Thanh lúc này: Nửa thân trên nằm nghiêng trên chiếc ghế lười màu cam, khuỷu tay làm gối, hai chân dài duỗi thẳng trên thảm, thậm chí còn phải hơi co lại để không chạm vào tủ quần áo.
Trên người hắn không mặc áo sơ mi quần tây, mà là chiếc áo choàng tắm cũ của Tô Nam. Lúc này, đôi mắt hắn nhắm nghiền, vẻ mặt bình yên, tóc mái rủ xuống trước trán, khiến hắn trông thật dịu dàng.
"Phần thưởng" mà Hoắc Văn Thanh dành cho anh tối qua đã đủ hạ mình, khiến Tô Nam rung động. Dáng vẻ lúc này còn hơn thế nữa, càng làm anh xao xuyến, vừa mềm lòng vừa ấm áp.
Tô Nam khó có thể diễn tả tâm trạng của mình lúc này, chỉ là trong khoảnh khắc này, anh cảm thấy vị công tử nhà giàu cao ngạo kia đã bước xuống từ nơi cao xa vời vợi, đi vào thế giới nội tâm của anh, rồi nhẹ nhàng ôm anh vào lòng.
Anh cũng không biết mình đang nghĩ gì, có thể là do vẫn chưa tỉnh rượu, cũng có thể là vì nguyên nhân nào khác, anh bước xuống giường, đi đến bên cạnh Hoắc Văn Thanh đang ngủ say, rồi nằm xuống thảm sát lại gần đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT